Biểu diễn hài kịch (tướng thanh) là một trong những văn hóa nghệ thuật độc đáo của Trung Quốc. Là loại hình khúc nghệ với các hình thức nói, học, trêu chọc và ca hát, như đang cãi nhau nhưng lại rất hài hước. Ngoài ra, đây còn là một loại hình nghệ thuật bắt nguồn từ dân gian, từ cuộc sống và được rất nhiều người dân ưa chuộng. Cùng Hocbongcis.vn tìm hiểu về loại hình văn hóa biểu diễn hài kịch này của Trung Quốc nhé!
Hài kịch Trung Quốc là gì?
Hài kịch hay còn có một tên gọi khác là tướng thanh hoặc crosstalk. Là loại hình khúc nghệ với các hình thức nói, học, trêu chọc và ca hát, như đang cãi nhau nhưng lại rất hài hước. Hài kịch Trung Quốc chủ yếu biểu diễn bằng miệng, cùng với các đạo cụ như quạt gấp, khăn tay và thước gỗ.
Một đoạn hài kịch thường bao gồm 4 phần:
- Đệm thoại: những lời mở đầu đầy ngẫu hứng
- Biểu bà: phần giới thiếu dẫn dắt vào nội dung chính
- Chính hoạt: là nội dung chính của chủ đề hôm đó
- Đáy: là kết sau phân đoạn cao trào
Ngày nay, hài kịch vẫn vô cùng phổ biến và được giới trẻ yêu thích. Trong đó có Đức Vân Xã là xã đoàn tướng thanh chuyên nghiệp và nổi tiếng nhất Trung Quốc. Có trụ sở chính ở nhà hát Thiên Kiều Bắc Kinh, ngoài ra còn có các chi nhánh khác ở Hắc Long Giang, Cát Lâm và Nam Kinh cùng một số chi nhánh ở nước ngoài.
Lịch sử phát triển của hài kịch
Từ “tướng thanh” có nguồn gốc từ “từ tượng thanh” thời cổ đại. Ban đầu có nghĩa là bắt chước người khác, còn được gọi là tấu hài bên cạnh.
Nghệ thuật hát khúc nghệ ở phía Bắc Trung Quốc tiếp tục phát triển lại kết hợp với hình thức chọc cười, đố vui,…các loại hình nghệ thuật dân gian khác trở thành biểu diễn hài kịch. Thường được cho là hình thành vào những năm của thời nhà Thanh.
Hài kịch Trung Quốc có nguồn gốc từ 3 nơi: Thiên Kiều Bắc Kinh, Khuyến Nghiệp Trường Thiên Tân và Miếu phu tử Nam Kinh. Nhưng chủ yếu vẫn là ở Bắc Kinh và được nói bằng phương ngữ Bắc Kinh. Cũng có các “hài kịch phương ngữ” được nói bằng tiếng địa phương ở nhiều nơi khác nhau.
Loại hình nghệ thuật này lúc đầu gây cười cho khán giả bằng cách kể chuyện cười hoặc hỏi đáp hài hước. Vào những năm đầu của Trung Hoa Dân Quốc, từ tượng thanh dần phát triển từ việc bắt chước người ta thành một mình độc diễn tấu hài, sau đó đặt tên thành “Tướng thanh (hài kịch)”.
Cuối nhà Thanh, hài kịch đã phát triển mang những đặc điểm và phong cách hiện đại. Trong quá trình hình thành, đã tiếp thu sâu rộng những ưu điểm của nghệ thuật nói, kể chuyện và các nghệ thuật khác. Pha trộn sự nghiêm túc với sự hài hước, châm biếm, trêu đùa để diễn tả chân, thiện, mỹ để khiến khán giả cười.
Phân loại hài kịch Trung Quốc
Phân loại theo số lượng người:
- Tướng thanh đơn khẩu: là một diễn viên biểu diễn một câu chuyện cười, hài hước.
- Tướng thanh đối khẩu: do hai diễn viên biểu diễn, gồm vai chọc cười và vai hỗ trợ. Phong cách ngôn ngữ và ngữ khí biểu diễn của hai người đều khác nhau.
- Tướng thanh quần khẩu: là nhóm từ 3 người trở lên, gồm vai chọc cười, vai hỗ trợ và vai chen ngang.
Phân loại theo nội dung:
- Tướng thanh kiểu châm biếm: người diễn có thể châm biếm chính mình hoặc châm biếm người khác.
- Tướng thanh kiểu khen ngợi: chủ yếu ở Trung Quốc đại lục, thường phù hợp với chủ trương và chính sách của chính phủ.
- Tướng thanh kiểu giải trí: trêu đùa về phương ngữ các địa phương, tình cảm,….
Phân loại theo thời đại:
- Tướng thanh truyền thống: Từ cuối thời nhà Thanh đầu thời Trung Hoa Dân Quốc đến năm 1949.
- Tướng thanh mới: 1949 đến cuối thời kỳ 1980.
- Tướng thanh đương đại: từ những năm 1980 đến nay.
Hình thức biểu diễn
Hình thức biểu diễn hài kịch chủ yếu được chia thành 4 hình thức “nói”, “học”, “trêu chọc” và “hát”. Bốn kỹ năng này mô phỏng đặc điểm của nghệ thuật dân gian “trống bát giác” của Trung Quốc.
“Nói” bao gồm bốn kỹ thuật: “nói”, “phê bình”, “đọc” và “giảng”. Nói là việc đọc thơ, câu đối, nói những lời vô nghĩa, dí dỏm, truyền cười. Là một đoạn nói ngắn trước, sau đó mới vào chủ đề chính của chủ đề.
Còn “học” là hai người học một người, gọi là “hát đôi”, trước đó cũng có một đoạn nói ngắn (vừa nói vừa học), nhưng học vẫn là chủ yếu.
“Trêu chọc” là việc sử dụng các kỹ năng ngôn ngữ nghệ thuật điêu luyện để gợi ra những câu chuyện cười đầy màu sắc và hài hước.
“Hát” có nghĩa là có thể hát nhiều giai điệu khác nhau từ nhiều nơi.
Các đạo cụ thường sử dụng trong hài kịch Trung Quốc
Thước gõ: giống như “Bình Thư”, thường được sử dụng trong các vở hài kịch dài.
Quạt gấp: trong khi biểu diễn, có thể được đổi thành kiếm, súng hoặc gậy, tùy theo nội dung của chủ đề.
Khăn tay: có thể dùng làm đạo cụ khi biểu diễn về chủ đề trang điểm.
Bàn: vật dụng thường được sử dụng trong các buổi hài kịch truyền thống.
Trên đây là bài viết giới thiệu về văn hóa biểu diễn hài kịch (tướng thanh) của Trung Quốc. Hi vọng rằng những thông tin trong bài viết này sẽ hữu ích với các bạn. Hocbongcis.vn chúc bạn sớm đặt chân được đến đất nước Trung Hoa!
- Hotline: 0946606693 – 0868968032
- Web: Hicampus.vn – Hocbongcis.vn
- Group tra cứu thông tin: https://www.facebook.com/groups/335142910725705
- Page: https://www.facebook.com/DuhocHiCampus